Risk-Weighted Assets là gì? Tài sản của ngân hàng (RWA)

Chúng tôi rất vui mừng chia sẻ kiến thức sâu sắc về từ khóa Risk weighted assets la gi để tối ưu hóa nội dung trang web và tiếp thị trực tuyến. Bài viết cung cấp phương pháp tìm kiếm, phân tích từ khóa và chiến lược hiệu quả. Cảm ơn sự quan tâm và hãy tiếp tục theo dõi để cập nhật kiến thức mới.

Risk-Weighted Assets không phải là cụm từ phổ quát để dễ dàng nhận ra nội dung mà nó phản ánh, người ta chỉ nghe biết tài sản có rủi ro trong nhà băng và cụm thuật ngữ tiếng anh này lại biểu thị cho nghĩa đó. Tài sản có rủi ro có ý nghĩa rất quan trọng, là thước đo nhìn nhận và đánh giá đến những sản phẩm tài chính của nhà băng. Risk-Weighted Assets chưa thực sự được chú trọng, các tài liệu về nó cũng rất hạn chế.

Bạn Đang Xem: Risk-Weighted Assets là gì? Tài sản của ngân hàng (RWA)

1. Risk-Weighted Assets là gì?

Risk-Weighted Assets dịch ra tiếng Việt có tức thị tài sản có trọng số rủi ro, là số vốn tối thiểu mà nhà băng hoặc tổ chức tài chính khác phải nắm giữ để bù đắp tổn thất bất thần phát sinh do rủi ro vốn có của tài sản và không bị vỡ nợ.Tài sản có trọng số rủi ro được thiết kế để đáp ứng với những thay đổi cả về chất lượng sản phẩm và dịch vụ và tổ chức cơ cấu danh mục giải ngân cho vay của nhà băng.

Về cơ bản, tài sản có trọng số rủi ro là các khoản giải ngân cho vay và các tài sản khác của nhà băng, được tính trọng số (tức thị nhân với hệ số phần trăm) để phản ánh mức độ rủi ro tổn thất tương ứng của chúng so với nhà băng. Ví dụ, các khoản thế chấp vay vốn được đảm bảo bằng tài sản là nhà ở thường được xem như là có rủi ro thấp hơn so với giải ngân cho vay bằng thẻ tín dụng thanh toán không có thế chấp vay vốn. Như vậy, nhà băng có số lượng tài sản rủi ro mạnh hơn và các khoản giải ngân cho vay càng lớn thì tài sản có trọng số rủi ro càng cao và do đó, nhà băng phải có số vốn càng cao để đáp ứng tỷ lệ an toàn vốn tối thiểu của APRA.

Các loại tài sản khác nhau mà nhà băng nắm giữ có trọng số rủi ro khác nhau, và việc kiểm soát và điều chỉnh tài sản theo mức độ rủi ro được chấp nhận nhà băng chiết khấu các tài sản có rủi ro thấp hơn. Ví dụ, các tài sản như trái phiếu có tỷ trọng rủi ro mạnh hơn trái phiếu cơ quan chính phủ, được xem như là có rủi ro thấp và được ấn định tỷ trọng rủi ro 0%.

2. Tìm hiểu nội dung về Tài sản của nhà băng (RWA):

– Tính toán về tài sản có trọng số rủi ro:

Khi tính toán tài sản có trọng số rủi ro của một nhà băng, trước tiên tài sản được phân loại thành các loại khác nhau dựa trên mức độ rủi ro và khả năng xẩy ra tổn thất. Danh mục giải ngân cho vay của nhà băng, cùng với những tài sản khác ví như tiền mặt và các khoản góp vốn đầu tư, được đo lường và thống kê để xác định mức độ rủi ro chung của nhà băng. Phương pháp này được Ủy ban Basel ưa thích vì nó gồm có các rủi ro ngoại bảng. Nó cũng giúp đỡ bạn dễ dàng so sánh các nhà băng từ các quốc gia khác nhau trên thế giới.

Các tài sản rủi ro hơn, ví như các khoản giải ngân cho vay không có đảm bảo, có rủi ro vỡ nợ mạnh hơn và do đó, được gán trọng số rủi ro mạnh hơn các tài sản như tiền mặt và tín phiếu ngân khố . Mức độ rủi ro mà tài sản sở hữu càng cao thì tỷ lệ an toàn vốn và yêu cầu về vốn càng cao. Mặt khác, tín phiếu ngân khố được đảm bảo bằng khả năng tạo thu nhập của cơ quan chính phủ quốc gia và có yêu cầu vốn thấp hơn nhiều so với những khoản vay không có đảm bảo.

Công thức: Tài sản có trọng số rủi ro = Vốn cấp 1 + Vốn cấp 2 / Tỷ lệ an toàn vốn

Trong số đó:

+ Cấp 1: Vốn là vốn cốt lõi của nhà băng được sử dụng vào những thời khắc nguy cấp về tài chính để giảm bớt tổn thất mà không tác động đến hoạt động hàng ngày. Nó gồm có dự trữ doanh thu, Vốn CP thông thường, tài sản vô hình dung, và các lợi ích về thuế trong tương lai.

Xem Thêm : AhaMove Là Gì? Thông Tin A-Z Về AhaMove Cập Nhật 2020

+ Cấp 2: Vốn là nguồn vốn bổ sung của nhà băng được sử dụng để bù đắp tổn thất tại thời khắc thu hồi tài sản. Nó gồm có dự trữ nhìn nhận và đánh giá lại, cổ phiếu ưu đãi tích lũy vĩnh viễn,thu nhập giữ lại, nợ thứ cấp và chung dự phòng nợ khó đòi.

Một nhà băng có tỷ lệ an toàn vốn chỉ ra rằng nó có một lượng vốn đủ để phòng ngừa những khoản lỗ đột xuất. Trái lại, khi tỷ lệ an toàn vốn thấp, điều đó cho thấy nhà băng hoặc các tổ chức tài chính có thời cơ thất bại trong trường hợp thua lỗ bất thần, có tức thị cần phải bổ sung vốn để đảm bảo an toàn hơn. Một nhà góp vốn đầu tư sẽ xem xét góp vốn đầu tư vào trong 1 doanh nghiệp có Tỷ lệ An toàn Vốn mạnh hơn.

Cuộc khủng hoảng toàn diện tài chính trong năm 2007 và 2008 được xúc tiến bởi các tổ chức tài chính góp vốn đầu tư vào các khoản vay thế chấp vay vốn nhà dưới chuẩn có nguy cơ vỡ nợ mạnh hơn nhiều so với những nhà quản lý và quản lý nhà băng cho là có thể xẩy ra. Khi người tiêu dùng khai mạc vỡ nợ so với các khoản thế chấp vay vốn của họ, nhiều tổ chức tài chính đã mất một lượng lớn vốn và một số mất khả năng tính sổ.

Basel III, một tập hợp các quy định nhà băng quốc tế, đưa ra các hướng dẫn nhất định để tránh vấn đề này trong tương lai. Các đơn vị quản lý hiện nhấn mạnh vấn đề rằng mỗi nhà băng phải nhóm các tài sản của mình lại với nhau theo loại rủi ro để lượng vốn yêu cầu phù phù hợp với mức độ rủi ro của từng loại tài sản. Basel III sử dụng xếp hạng tín dụng thanh toán của một số tài sản nhất định để thiết lập hệ số rủi ro của chúng. Mục tiêu là để ngăn các nhà băng mất một lượng lớn vốn khi một loại tài sản cụ thể tụt giảm về giá trị.

– Tiện lợi của tài sản có trọng số rủi ro:

+ Đảm nói rằng các nhà băng và tổ chức tài chính có mức tối thiểu vốn duy trì để được an toàn trong thời kì bất trắc.

+ Khuyến khích các nhà băng để xem xét tình trạng tài chính ngày nay của họ và khắc ghi bất kỳ tín hiệu đỏ nào trong trường hợp yêu cầu vốn tối thiểu.

+ Theo Ủy ban Basel về Giám sát Nhà băng, nó giúp các nhà băng đạt được những mục tiêu về an toàn vốn.

+ Nó làm giảm nguy cơ rủi ro có thể thấy trước.

– Khó khăn của tài sản có trọng số rủi ro:

+ Nó là nhìn ngược, có tức thị; nó giả thiết rằng kinh doanh chứng khoán có rủi ro trong quá khứ cũng giống như kinh doanh chứng khoán sẽ rủi ro trong tương lai.

+ Các nhà băng được yêu cầu nắm giữ nhiều cổ phiếu phổ thông hơn vì nó cần tìm những tài sản ít rủi ro hơn với lợi nhuận.

Xem Thêm : I love you là gì? Khái niệm cùng các ví dụ liên quan

+ Các Basel II phạm vi quy định giả thiết các nhà băng ở vị trí tốt nhất để đo lường và thống kê rủi ro tài chính, trong lúc trên thực tế, chúng có thể không phải vậy.

+ Các yêu cầu pháp lý đã khiến các nhà băng ở Lever toàn cầu nên cần phải tuân theo phạm vi Basel, điều này yên cầu những nỗ lực bổ sung trên mặt trận của nhà băng. Mặc dù quy trình được sắp xếp hợp lý, nhưng nó yên cầu rất nhiều nỗ lực thủ công.

– Cách nhìn nhận và đánh giá rủi ro tài sản:

Khi xác định rủi ro gắn liền với một tài sản cụ thể mà nhà băng nắm giữ, các đơn vị quản lý sẽ xem xét một số yếu tố. Ví dụ, khi tài sản được nhìn nhận và đánh giá là một khoản vay thương nghiệp, cơ quan quản lý sẽ xác định khả năng hoàn trả khoản vay nhất quán của người đi vay và tài sản thế chấp vay vốn được sử dụng làm đảm bảo cho khoản vay.

Mặt khác, khi nhìn nhận và đánh giá một khoản vay được sử dụng để tài trợ cho việc xây dựng các chung cư ven bờ biển, người thẩm định sẽ xem xét các khoản doanh thu tiềm năng từ việc bán (hoặc cho thuê) các chung cư và giá trị của chúng có đủ để trả nợ gốc và lãi hay là không. Điều này giả thiết rằng các chung cư được sử dụng làm tài sản thế chấp vay vốn cho khoản vay.

Nếu tài sản được xem như là tín phiếu Ngân khố, thì việc nhìn nhận và đánh giá sẽ khác với một khoản vay thương nghiệp, vì tín phiếu Ngân khố được tương trợ bởi khả năng liên tục tạo ra thu nhập của cơ quan chính phủ. Cơ quan chỉ đạo của chính phủ liên bang có uy tín tài chính mạnh hơn, điều này còn có tức thị rủi ro cho nhà băng sẽ thấp hơn. Các đơn vị quản lý yêu cầu các nhà băng có những khoản vay thương nghiệp trên bảng cân đối kế toán của họ phải duy trì lượng vốn mạnh hơn, trong lúc các nhà băng có tín phiếu Ngân khố và các khoản góp vốn đầu tư rủi ro thấp khác được yêu cầu duy trì lượng vốn thấp hơn nhiều.

Tóm lại:

– Ủy ban Basel về Giám sát Nhà băng đã xây dựng Hiệp nghị Basel đưa ra các khuyến nghị về rủi ro liên quan đến hoạt động nhà băng. Mục tiêu của những hiệp nghị này, cụ thể là,Basel I, Basel II, và Basel III, là để đảm nói rằng các nhà băng và tổ chức tài chính có đủ số vốn cấp thiết để hấp thụ các khoản lỗ không mong muốn.

– Tài sản có trọng số rủi ro được chấp nhận so sánh giữa hai nhà băng khác nhau hoạt động ở hai khu vực hoặc quốc gia khác nhau.

– Một tài sản có trọng số rủi ro cao có tức thị tài sản nắm giữ có rủi ro và sẽ yêu cầu vốn mạnh hơn để duy trì.

– Một tài sản có tỷ trọng rủi ro thấp có tức thị tài sản nắm giữ ít rủi ro hơn và sẽ yêu cầu vốn thấp hơn để duy trì.

– Nó xem xét các rủi ro tiềm tàng và giảm thiểu rủi ro càng nhiều càng tốt.

You May Also Like

About the Author: v1000