Phong kiến là gì? Xã hội phong kiến và nhà nước phong kiến?

Chúng tôi rất vui mừng chia sẻ kiến thức sâu sắc về từ khóa Phong kien la gi và hi vọng rằng nó sẽ hữu ích cho các bạn đọc. Bài viết tập trung trình bày ý nghĩa, vai trò và ứng dụng của từ khóa trong việc tối ưu hóa nội dung trang web và chiến dịch tiếp thị trực tuyến. Chúng tôi cung cấp các phương pháp tìm kiếm, phân tích và chọn lọc từ khóa phù hợp, kèm theo các chiến lược và công cụ hữu ích. Hi vọng rằng thông tin chúng tôi chia sẻ sẽ giúp bạn xây dựng chiến lược thành công và thu hút lưu lượng người dùng. Cảm ơn sự quan tâm và hãy tiếp tục theo dõi blog của chúng tôi để cập nhật kiến thức mới nhất.

Như tất cả chúng ta đã biết thì kiểu quốc gia phong kiến đó là kiểu quốc gia thứ hai trong lịch sử dân tộc xã hội loài người, được ra đời trên sự tan dã của quyết sách chiếm hữu nô lệ. Hiện nay khi nhắc tới khái niệm phong kiến liệu tất cả chúng ta đã hiểu đúng về nó hay chưa? Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu thêm để biết phong kiến là gì? Xã hội phong kiến và quốc gia phong kiến?

Bạn Đang Xem: Phong kiến là gì? Xã hội phong kiến và nhà nước phong kiến?

Trạng sư tư vấn pháp luật trực tuyến qua tổng đài: 1900.6568

1. Phong kiến là gì?

Từ mấy nghìn nǎm nay, xã hội Việt Nam bị quyết sách phong kiến thống trị.

Chủ trương phong kiến tức là quyết sách địa chủ bóc lột nông dân.

Địa chủ chiếm tư liệu sinh sản, tức là ruộng rẫy, nông cụ, vân vân, làm của riêng, nhưng họ không cấy cày. Nông dân buộc phải mướn ruộng rẫy của địa chủ, phải nộp tô cho địa chủ, lại còn phải phục dịch và lễ lạt địa chủ. Nông dân không khác gì nô lệ.

Nông dân quanh nǎm tay lấm chân bùn, đầu tắt mặt tối, nhưng vẫn nghèo khổ. Địa chủ thì không nhắc chân động tay, mà lại cửa cao nhà rộng, phú quý phong lưu. Đó là một quyết sách cực kỳ không công minh.

Nông dân vì nghèo túng, không thể nâng cao mức sinh sản. Địa chủ thì chỉ lo lấy địa tô, không lo sợ cải thiện sự sinh sản. Vì vậy, sinh sản không thể nâng cao.

Quốc gia phong kiến được xây dựng trên cơ sở của phương thức sinh sản phong kiến mà nền tảng là nền tài chính dựa trên sở hữu của giai cấp địa chủ phong kiến so với ruộng rẫy cũng như một số tư liệu sinh sản khác, và sở hữu cá thể của của nông dân trong sự lệ thuộc vào giai cấp địa chủ.

Ở những quốc gia phong kiến hình thành trên nền tảng công xã nông thôn thì sở hữu đất đai có những đặc thù riêng. Bằng các chính sách phong kiến, nhất là các chính sách thuế ruộng các cơ quan ban ngành phong kiến mở màn xác lập quyền sở hữu trên danh nghĩa của quốc gia so với ruộng rẫy của công xã, nhưng đồng ý và tôn trọng quyền sở hữu ruộng rẫy trên thực tế của công xã.

Xã hội phong kiến có kết cấu giai cấp khá phức tạp. Trong xã hội có hai giai cấp đó là nông d

Đặc điểm của quyết sách phong kiến là: nông dân sinh sản một cách rời rạc. Địa chủ bóc lột một cách tàn tệ.

Xem Thêm : Tổng Hợp Bộ Đề Ets Là Gì – Tại Sao Lại Phải Học Và Thi Toeic

Quốc gia phong kiến là quốc gia của giai cấp địa chủ. Nó lấy vua chúa làm trung tâm. Nó dùng mồ hôi nước mắt của nông dân để nuôi một bầy quan lại và quân lính, đặng áp bức bóc lột nông dân.

Trải mấy nghìn nǎm, nông dân nhiều phen nổi lên chống quyết sách phong kiến địa chủ, nhưng kết quả thất bại, vì họ không biết tổ chức chặt chẽ. Nông dân cần có một giai cấp tiền tiến lãnh đạo – tức là giai cấp công nhân, thì mới có thể vững chắc được phóng thích.

Từ thời điểm ngày kháng chiến, nông dân ta được chia ruộng rẫy của thực dân Pháp và của Việt gian, được giảm tô giảm tức. Nhưng đó mới chỉ là bước đầu. Muốn hoàn toàn phóng thích, thì với sự lãnh đạo của giai cấp công nhân, nông dân ta phải hǎng hái và kiên quyết tiến lên nữa.

2. Phong kiến tiếng Anh là gì?

Phong kiến tiếng anh là ” feudal society”.

3. Xã hội phong kiến và quốc gia phong kiến:

3.1. Xã hội phong kiến:

Xã hội phong kiến là quyết sách xã hội theo sau xã hội cổ đại, và được hình thành trên cơ sở tan rã của xã hội cổ đại. Quá trình suy vong của xã hội cổ đại phương Đông và xã hội cổ đại phương Tây rất khác nhau. Do vậy, sự ra đời xã hội phong kiến ở hai khu vực này cũng xuất hiện những điểm khác biệt.

Sự xuất hiện và phát triển của xã hội phong kiến:

+ Xã hội phong kiến phương Đông

Được hình thành sớm (từ thế kỷ III TCN đến khoảng chừng thế kỷ X), nhưng lại phát triển chậm chạp (từ thế kỷ X đến thế kỷ XV), quá trình khủng hoảng cục bộ suy vong nối dài từ thế kỷ XVI đến vào giữa thế kỷ XIX, lệ thuộc hoặc là thuộc địa của không ít nước tư bản phương Tây.

+ Xã hội phong kiến phương Tây

Được hình thành muộn hơn (từ thế kỷ V đến khoảng chừng thế kỷ X), phát triển trong thời đoạn từ thế kỷ XI đến khoảng chừng thế kỷ XV, kết thúc sớm hơn, rơi vào khủng hoảng cục bộ suy vong (từ thế kỷ XIV đến khoảng chừng thế kỷ XV) nhường chỗ cho chủ nghĩa tư bản.

Cơ sở tài chính của xã hội phong kiến chủ yếu là tài chính nông nghiệp phối hợp chăn nuôi và một số nghề thủ công nghiệp.

+ Ở phương Đông: sinh sản nông nghiệp đóng kín trong các công xã nông thôn.

+ Ở phương Tây: sinh sản nông nghiệp đóng kín trong các lãnh địa phong kiến.

Xem Thêm : Cmake, Add thư viện, Định nghĩa thư viện

Ruộng nương nằm trong tay lãnh chúa hay địa chủ, giao cho nông dân hay nông nô cấy cày rồi thu tô, thuế.

3.2. Quốc gia phong kiến:

Quốc gia phong kiến là kiểu quốc gia thứ hai trong lịch sử dân tộc xã hội loài người, ra đời trên sự tan rã của quyết sách chiếm hữu nô lệ hoặc xuất hiện trực tiếp từ sự tan rã của xã hội cộng sản nguyên thủy. Thực chất của quốc gia phong kiến thể hiện ở việc xây dựng cỗ máy chuyên chính của vua chúa phong kiến và địa chủ.

Cơ sở tài chính của quốc gia phong kiến là phương thức sinh sản phong kiến với nét đặc trưng là quyết sách chiếm hữu ruộng rẫy của vua chúa phong kiến và giai cấp địa chủ. Lực lượng sinh sản chủ yếu trong xã hội là giai cấp nông dân.

Quốc gia phong kiến là kiểu quốc gia tương ứng với hình thái tài chính – xã hội phong kiến, là quốc gia phát triển lơn hơn quốc gia chiếm hữu nô lệ. Chủ trương phong kiến có những đặc điểm khác nhau giữa phương Tây và phương Đông. Cụ thể:

Đặc điểm Phương Tây Phương Đông Thời kì Ở phương Tây, quốc gia phong kiến hình thành sớm nhất là thế kỷ V sau công nguyên (Tây Âu). Chủ trương phong kiến phương Đông hình thành sớm nhất ở Trung Quốc từ thế kỷ III trước công nguyên. Không gian Chủ trương phong kiến ra đời trên cơ sở quyết sách chiếm hữu nô lệ đã từng phát triển đến đỉnh cao, quan hệ nô lệ mang tính chất tiêu biểu. Chủ trương phong kiến ra đời trên cơ sở quyết sách nô lệ phát triển không đầy đủ, quan hệ nô lệ mang tính chất gia trưởng. Cơ sở tài chính – xã hội của quốc gia phong kiến

Chủ trương tư hữu ruộng rẫy đã phát triển triệt để từ thời chủ nô. Trong thời phong kiến, quyết sách tư hữu ruộng rẫy được phát triển lên mức lơn hơn gọi là các lãnh địa. Thời kỳ đầu, người nông dân tự do cũng xuất hiện ruộng rẫy nhưng cùng với sự phát triển của quyết sách ruộng rẫy phong kiến mà từ từ người nông dân bị mất ruộng và phải lệ thuộc đất vào địa chủ, phong kiến…

Địa chủ, phong kiến là những người dân có đất nhưng không trực tiếp canh tác mà cho nông dân thuê đất cấy cày và thu về địa tô. Mức địa tô nhìn chung là tương đối nặng nề. Quan hệ sinh sản trong xã hội là quan hệ giữa địa chủ, phong kiến và nông dân.

Không chỉ có vậy, nhà thời thánh thiên chúa giáo cũng chiếm hữu nhiều đất đai lập thành lãnh địa lớn, các vị linh mục, thầy tu cũng là những địa chủ phong kiến lớn nhỏ khác.

Chủ trương ruộng rẫy không thuần nhất như ở phương Tây mà quyền sở hữu ruộng rẫy thuộc về nhà Vua (quốc gia), song song so với ruộng rẫy tư nhân, vua cũng xuất hiện quyền sở hữu vô thượng.

Quốc gia đem ruộng rẫy thuộc về công ban cấp cho quan lại làm bổng lộc và cho nông dân cấy cày. Khi lực lượng sinh sản phát triển, ruộng rẫy thuộc về tư nhân mở màn hình thành và phát triển thành sở hữu của địa chủ, của cơ sở tôn giáo,…

Ngoài ra, tham gia về tài chính – xã hội cũng sẽ quyết định thực chất của quốc gia phong kiến. Tính giai cấp của quốc gia phong kiến thể hiện thâm thúy, rõ nét không kém quốc gia chủ nô. Quốc gia phong kiến là cỗ máy bảo vệ lợi ích tài chính cho giai cấp địa chủ phong kiến, là dụng cụ chuyên chính giúp giai cấp địa chủ phong kiến đàn áp giai cấp nông dân, thợ thủ công, dân nghèo. Tóm lại, quyền lực của quốc gia phong kiến tập trung chủ yếu vào việc đàn áp và bóc lột người dân lao động.

Tính xã hội, quốc gia phong kiến là thay mặt đại diện cho toàn thể xã hội, nên sứ mệnh của quốc gia phong kiến là tổ chức và quản lý các mặt của đời sống xã hội. So với quốc gia chủ nô, tính xã hội của quốc gia phong kiến rõ nét hơn, quốc gia đã quan tâm nhiều đến việc giải quyết và xử lý những vấn đề chung cho toàn xã hội. Do vậy, các hoạt động sinh hoạt tài chính xã hội của quốc gia cũng thiết thực hơn.

Như vậy, có thể thấy, dù có sự khác nhau giữa quốc gia phong kiến phương Tây và quốc gia phong kiến phương Đông nhưng vẫn có chung một thực chất. Đó là quốc gia phong kiến đàn áp, bóc lột nhân dân lao động, bảo vệ vị thế và quyền lợi của giai cấp thống trị.

You May Also Like

About the Author: v1000