1. Nghiệp quật là gì, quả báo là gì
Nghiệp quật là gì
Để hiểu về Nghiệp quật là gì thì trước tiên mọi người sẽ tìm hiểu: Nghiệp là gì?và Quật là gì nhé.
- Nghiệp tức thị hành vi hay công việc, Theo thuyết của Phật giáo thì Nghiệp là nguyên nhân đưa tới Quả báo, cả hai tạo thành Luật Nhân-Quả tuần hoàn không dứt suốt cõi Luân hồi.
- Quật là chỉ sự phản hồi lại, quật lại, đánh trái lại.
Ta hoàn toàn có thể hiểu Nghiệp quật là ý nói rằng: Con người ta sẽ nhận Hậu quả (xấu) Trong tương lai do việc làm (xấu), hành vi (xấu) của họ ngày ngày hôm nay.
Quả báo là gì
Ta hoàn toàn có thể hiểu Quả báo là ý nói rằng: Con người ta sẽ nhận Thành quả (tốt) Trong tương lai do việc làm (tốt), hành vi (tốt) của họ ngày ngày hôm nay.
Xem thêm: Nghiệp là gì? 10 việc không nên làm để tránh tạo nghiệp
2. Nguồn gốc của nghiệp
Mỗi mọi người đều sở hữu phải làm chủ lấy mình. Khi ta quyết định tạo nghiệp thiện hay ác, nghiệp đã tạo rồi thì không thể quyền định đoạt số phận của tôi được nữa, mà nghiệp quả sẽ tới trong tương lai tốt hay xấu là vì tạo nghiệp thiện hay ác. Ngoại trừ ta tạo một nghiệp khác uy lực trái trái lại mới có thế sửa đổi được nghiệp đã gieo ấy.
Nguồn gốc của Nghiệp là ở luật nhân quả. Nghiệp như tuyến phố mà ta phải đi từ Nhân đến quả.
Xem thêm: Luật nhân quả là gì? Luận bàn Luật nhân quả và vận mệnh
Một trong muôn nghìn nguồn gốc của tạo nghiệp là Khẩu nghiệp.
- Khẩu nghiệp dạy bảo người làm điều tốt
- Nhưng Khẩu nghiệp cũng hướng dẫn người làm ác, cổ súy việc làm ác mà nhiều khi khó giám sát được hậu quả của nó.
Quả báo nhân quả thuộc về tiềm thức, nó vô hình dung không thấy được, nhưng nó tinh chỉnh cả vật chất lẫn ý thức; nghiệp quả trong phạm vi vật chất như giàu nghèo, thọ yểu v.v…; trong phạm vi ý thức như vui sướng, buồn khổ, v.v…
Một nghiệp tốt mang lại thành phẩm tốt, hoàn toàn có thể ở kiếp ngày nay hay ở kiếp tương lai, cũng vậy, một nghiệp xấu mang lại thành phẩm xấu, ở ngay kiếp này hay ở kiếp tương lai; muốn thoát khỏi quả báo luân hồi, phải thoát khỏi quả báo nhân quả.
Muốn thoát khỏi nghiệp quả, phải từ bỏ nghiệp xấu, muốn từ bỏ nghiệp xấu phải trừ hết ái dục, ái dục là vi tế ngủ ngầm của tham sân si, tức là sạch hết “Vô minh”, sạch hết vô minh tức được giải thoát.
3. Những loại quả báo theo thuyết của Phật giáo
3.1 Nghiệp thiện tạo quả lành
- Làm từ thiện, có lòng quảng đại trợ giúp người về mọi phương diện.
- Trì giới, tránh làm ba điều ác về thân, bốn điều ác về mồm, và ba điều ác về ý.
- Phục vụ tôn kính người đáng được phục vụ, đáng được tôn kính.
- Vui vẻ hoan hỷ vui mừng thấy lúc người khác được phúc báo tốt đẹp.
- Học hỏi những điều hay lẽ phải trong Phật pháp, tu hành và giáo hóa chúng sinh.
- Giữ gìn vẹn toàn chính kiến không để quên và không để ái dục vô minh lung lạc.
- Nhớ nghĩ đến chúng sanh và hồi hướng phúc đức cho toàn bộ chúng sinh.
3.2 Hành vi ác gây nghiệp dữ:
- Quả báo sát sinh: người bị hại tùy từng là bậc chân tu hay người thường, hoặc tùy từng sinh vật lớn hay nhỏ mà bị quả báo nặng hay nhẹ không giống nhau.
- Sau khoản thời gian chết bị đày vào Địa ngục, Súc sinh
- Làm người bị chết yểu, đau ốm, thiến nạn, chia tay, lo sợ, rầu rĩ v.v…
- Quả báo trộm cướp: Tùy từng nặng nhẹ bị quả báo tương ứng:
- Khi chết sinh vào cõi dữ trong lục đạo luân hồi.
- Nếu được tái sinh làm người phải thao tác làm việc nặng nhọc, nghèo hèn, thất vọng, mất mát tài sản, sự sung sướng mái ấm gia đình bị tan vỡ, nghi kị bất hòa, cãi nhau, đánh nhau, không sao ngóc đầu lên được.
- Quả báo tà dâm: Hãm hiếp, dùng thủ đoạn lường gạt tình ái, trộm cướp sự sung sướng của người, gian dâm.
- Nếu được tái sinh làm người thì có vợ (ông chồng) không chung thủy,
- Mái ấm gia đình không sự sung sướng, có nhiều quân địch v.v…
- Quả báo lường gạt: Nói láo, lường gạt, nói hai lời, nói tô vẽ, nói ác, có nói không, không nói có,. Cùng một việc nói với những người này thế này, nói với những người kia thế khác; nói thêm bớt không đúng thực sự, nói bóng nói gió đâm thọc; chửi bới tục tằn, nguyền rủa thậm tệ.
- Nếu được tái sinh làm người hay bị vu vạ, nói không một ai tín nhiệm, tin cậy.
- Hay bị bệnh ở mồm, mồm hôi. Thân quyến xích mích, đồng chí xa lánh.
- Có nhiều người chống đối. Lại phải nghe những lời tục tằn thô lỗ gian ác v.v…
- Quả báo uống rượu: Kiếp trước uống rượu say hoàn toàn có thể gây cả bốn nghiệp trên, hiện đời dễ mắc bệnh, chết sớm, mái ấm gia đình mất sự sung sướng đi đến nghèo, con cháu yếu ớt kém thông minh, kiếp sau làm người ngu dốt, mất trí, điên dại.
- Quả báo Tham lam đố kị: Tham lam đủ thứ, thèm muốn lợi danh của người khác, luôn luôn luôn luôn chấp lòng ganh tị với kẻ khác. Nếu sinh làm người, sẽ là người không hề có tác động, nói gì, làm gì rồi cũng không hề có người theo, và ái dục tăng trưởng mạnh làm cho tất cả những người ấy càng đi sâu vào tội lỗi, gây thêm nghiệp ác.
- Quả báo sân hận: Thô lỗ, cục cằn, luôn luôn tức giận, nhăn nhó, không dễ chịu. Người dân có tính sân giận hay gây gỗ, tìm đủ phương pháp để hạch sách người, gây thù kết oán
- Thường sau thời điểm chết làm loài qủy dữ,
- Nếu được tái sinh làm người dân có thân hình xấu xí, mặt mũi khó coi, tính nết không một ai ưa, và tính sân hận càng tăng trưởng gây thêm nghiệp xấu.
- Quả báo ngu si tà kiến: Người không chịu học hỏi tìm hiểu nghiên cứu và phân tích, không chịu gần người tài giỏi có đức để học hỏi những điều phải trái lành ác; vì vậy hiểu biết sai trái, những điều sai nghĩ rằng đúng, những điều đúng nghĩ rằng sai; như không tin nhân quả quả báo, không tin quả báo luân hồi tử sinh. Sau khoản thời gian chết đọa vào cõi dữ, nếu được làm người sẽ là người thần kinh mê mệt, ngu ngu khờ khờ, hoặc bệnh thiến liên miên.
- Quả báo Kiêu ngạo ngã mạn: Không tôn trọng người đáng tôn kính, tự trọng tự đại, khinh người, coi trời bằng vung, coi mọi người như cỏ rác, và không biết phục thiện; khi chết đọa vào ác đạo, khi được trở lại cõi người nghèo nàn khốn khổ, bị người khinh rẻ, không dám ngẩng đầu lên.
- Quả báo Keo kiết bủn xỉn: Dù giàu dù nghèo mà suốt đời keo kiết từng đồng, không mặc dù với chút ít, từ phẩm vật, tài sản, tiền nong, đến lời chỉ bảo lợi ích. Người ấy: sống keo kiết ích kỷ, và không hề có lòng thương người nghèo nàn khốn khổ; người ấy sau thời điểm chết sinh vào cõi dữ, tái sinh vào nhân gian làm người nghèo hèn không tài sản.
4. Báo ứng của nghiệp
Tác động của quả báo. Địa thế căn cứ trên tác động của nghiệp quả, chia ra bốn loại:
4.1 Nghiệp hiện hành tái tạo:
Nghiệp có năng lượng mạnh vào lúc chết, liền sau thời điểm chết phải thụ sinh vào cõi Lành hay cõi Dữ tùy từng nghiệp. Thường tư tưởng sau cùng của một người bị tác động bởi phẩm hạnh của người ấy trong vắt cuộc đời, nhưng cũng đều có khi yếu tố hoàn cảnh ngoại lai tác động đến người ấy lúc lâm chung, làm cho tư tưởng người ấy chuyển đổi.
- Tư tưởng sau cùng ấy tạo tham gia cho việc tái sinh sau đó, trong trường hợp này, đời sống từng ngày không tác động tới sự tái sinh, nhưng nó vẫn không mất, và sẽ xuất hiện vào lúc khác;
- Những sự thay đổi này đã phân tích và lý giải vì sao trong một mái ấm gia đình, những người con tính nết rất khác nhau.
4.2 Nghiệp trợ duyên:
Nghiệp hiện hành tái tạo khi có nghiệp quá khứ chen vào để trợ lực hay duy trì gọi là nghiệp trợ duyên.
4.3 Nghiệp phản duyên:
Nghiệp hiện hành tái tạo khi có nghiệp quá khứ chen vào để làm suy giảm hay cản trở, gọi là nghiệp phản duyên.
4.4 Nghiệp xoá sổ:
Khi nghiệp hiện hành tái tạo bị nghiệp quá khứ mạnh và ngược chiều, hoàn toàn có thể xoá sổ trọn vẹn nghiệp hiện hành đáng lẽ trổ quả, nên còn được gọi là nghiệp vô hiệu lực.
4.5 Thời hạn báo ứng:
Thời hạn nhân trổ qủa có ba loại:
4.5.1 Hiện nghiệp:
Nghiệp ngày nay lại chia ra hai loại:
- Quả Lành trổ trong kiếp ngày nay: Có những quả lành trổ ngay trong kiếp ngày nay, ví như học viên chăm học, đi thi đậu vậy.
- Quả Dữ trổ trong kiếp ngày nay: Có những quả dữ trổ ngay trong kiếp ngày nay, ví như làm ác giết người, trộm cắp, bị tóm gọn bỏ tù giam giữ.
4.5.2 Hậu nghiệp:
Những nghiệp trổ trong những kiếp về sau. Hậu nghiệp này ai cũng có, và mọi người không thể biết được nhiều nghiệp hay ít nghiệp, nghiệp nặng hay nhẹ; chỉ có Phật và những vị đắc đạo có “Tử sinh thông” mới thấy được quả báo nhân quả.
4.5.2 Nghiệp vô hạn định:
Quả trổ sinh bất kể lúc nào từ ngày nay cho tới mãi về sau, ngoại trừ khi giải thoát nhập Niết Bàn mới hết.
Cũng vậy, sự tu hành và phước báo cũng phải được huân tập, tích góp từ lâu xa mà thời nay mới được thọ hưởng, chẳng phải vô duyên vô cớ và cũng không thể mới chỉ làm mà liền được.
Có những người dân từ nhiều đời về trước đã từng tu tập hạnh bố thí, cúng dường,… do đó khi sinh ra trong đời này, tuy không hề có tu tập và cũng không hề có làm một việc thiện lành, nhưng họ vẫn được hưởng sung sướng thư nhàn từ những phước báo đã tích lũy trong đời trước.
Tuy nhiên, dù có phước báo nhiều như cát bụi, nhưng “nhàn rỗi ngồi không ăn mãi thì núi cũng phải lở”, tiêu xài đến một ngày nào đó cũng hết phước và lúc này phải chịu cảnh khổ sở.
Chính vì điều này, mọi người nên biết tiếc phước, không nên hưởng hết thành tựu đã tạo, vì hưởng hết ắt sẽ nghèo khổ. Quá khứ tạo nhân, ngày nay gặt quả. Ngày nay gây nhân, tương lai hưởng quả tốt.
Muốn biết nhân quá khứ,
Hãy nhìn quả ngày nay.
Nhân gieo trong ngày nay,
Đó là quả tương lai.
Nếu hiểu nhân quả thông suốt cả ba đời, thì mọi người sẽ không thể oán trời trách đất hay hận đời theo sự hiểu biết cạn cợt, ngắn ngủi ở trước mắt để sinh ra nhiều bất mãn, chán nản. Người hiểu đạo thì phải dành được cái nhìn thấu suốt trước và sau như vậy.
Hơn thế nữa, nhân quả tuy có xa gần sai biệt không giống nhau, nhưng những gì đã gây tạo thì dù trải qua muôn thuở vạn kiếp vẫn không mất.
Có khi gieo nhân đời này, nhưng đến đời sau hoặc nhiều đời về sau nữa mới nhận lãnh quả báo.
Có khi gây nhân đời này, nhưng hưởng quả ở ngay trong đời này, thậm chí còn là chỉ trong khoảnh khắc.
Ví dụ, vì một lý do nào đó, mọi người la mắng một người khác thì ngay lập tức họ cự cãi trở lại, thậm chí còn là dùng đến chân tay. Đó là nhân quả hiện đời.
Xem thêm: Khẩu nghiệp là gì, có những loại khẩu nghiệp gì